CHO BẠN TRƯỚC GIỜ BAY
[ Lê Văn Lâm ]
Mang theo một mảnh Sài Gòn, ở góc nhà thờ Đức Bà mỗi buổi chiều chuông vẫn rót lên trời từng đám mây hoang hoải
Mang theo một giọt Hàn Thuyên, chỉ một giọt thôi mà nhuộm nâu lòng ta
Ôi màu cà phê có bao giờ nồng nàn đến thế?
Cầu cho ta sẽ nằm lại trong đáy mắt nhau đến cuối cuộc đời
Sài Gòn ơi, trước giờ bay ta còn ngồi đây
Sao đã râm ran nhớ em, nhớ những điều nhỏ nhặt
Chẳng có gì lớn lao, chẳng cần thốt ra, nỗi niềm này riêng em biết, ta biết
Chò nâu xoay cồn cào
Mưa vỗ nhịp ầm ào
Phút xao xác rồi sẽ qua, phút chông chênh rồi cũng qua, ai trong đời không một lần rơi một lần chạm đất
Chỉ còn lại tháng năm xanh tức ngực
Kỷ niệm vùi mình dưới đáy ba lô...